Anh ôm em khi em ngủ nhé!

36

 

Em luôn mong mình được an tòan, không phải chỉ về mặt thể xác, mà tâm hồn. Em không muốn thấy mình cô độc, lo lắng và bị tổn thương…

Anh ôm em ngủ nhé. Đã có một khoảng thời gian dài em ước mong có một vòng tay, đủ tin cậy và gần gũi để em yên tâm ngủ vùi trong đó, đủ kiệm lời để đừng khuấy động những suy nghĩ của em, để đừng hỏi “Em đang nghĩ gì?”. Trong một vòng tay như thế, điều duy nhất em có thể càm thấy là mình đang bình tâm trở lại…

Em luôn cần có một vòng tay như thế…
Dĩ nhiên, sẽ tuyệt vời nếu đó là vòng tay của người em yêu.
Nhưng người em yêu không dễ kiếm.

Có những người đàn ông yêu em, họ chỉ tìm cách ngủ với em thôi, không ai quan tâm đến cảm xúc của em cả
Có lẽ, họ không đủ nhạy cảm để yêu em.
Anh biết, phải không, mấy hôm nay em không yên ổn. Em lo lắng và bất an. Nỗi lo lắng của khi nghe chuông điện thọai, lo khi ngày đi làm đến gần. Em đã chỉ muốn nói với anh, anh qua đây, anh ôm em ngủ nhé. Nhưng em biết em không nên làm điều đó, dù nếu có gắng, có khi anh cũng làm được. Nhưng anh và em giống nhau, sợ phiền lụy. Em không nói em không muốn phiền anh. Nhưng em biết việc mình nên làm.

Nó cũng như một thói quen, luyện cho mình phải biết việc mình nên làm và được làm. Em biết, ở chỗ làm mới này, rồi cũng sẽ có những buổi tối khóa trái cửa trong căn phòng tối, nước mắt chảy dài mà cắn răng chịu nỗi buồn của kẻ biết mình sẽ đơn độc và phải đơn độc. Biết là mình đang khóc đây, đang lo sợ đấy rồi sẽ lại phải quay lại để đối mặt với mọi thứ. Không có chọn lựa.

Em luôn muốn mình có con mà không quan tâm lắm đến chuyện lấy chồng. Riêng bản thân em, vì em biết, việc đó vô cùng khó.Em yêu một vài người, và cũng có những người yêu em. Nhưng để lấy nhau, đó là cả một chặng đường dài mà em chỉ sợ, sau khi cưới nhau rồi, em sẽ lại loay hoay đi tìm một cái gì đó còn thiếu…Em sợ phải bắt đầu một bi kịch. Em sợ phải tặc lưỡi vì đã lỡ rồi. Em sợ những nhàm chán và thiếu tôn trọng nhau từ một cuộc sống thiếu cảm xúc
Mà, chồng, thì có thể không tất cả thuộc về em. Nhưng con em, sẽ là của em, hòan tòan của em. Chỉ cần như thế thôi. Một người thuộc về em, hòan tòan.
Thế mà rất nhiều người không hiểu em. Họ nghĩ, em muốn có con, ở bất cứ điều kiện nào…Họ sẵn sàng cho việc đó. Thật buồn cười, vì em đọc được, họ chỉ như thế vì họ biết, em đầy đủ khả năng để không đòi hỏi bất cứ một trách nhiệm nào. Mà cặp bồ với một cô gái như em, có khi đó cũng là một cái mốt

Không đâu, bố của đứa bé mà em sinh ra phải là người đàn ông mà em yêu. Con em, phải là đứa con của cảm xúc và tinh thần. Đấy là điều tối thiểu mà bé con phải có được. Bố của con em, nhất quyết không được tầm thường
Em cũng biết người bố là quan trọng, nhưng không khí gia đình, nơi những đứa con lớn lên còn quan trọng hơn, và em cũng quan trọng nữa. Nếu như vì một lý do nào đó mà không tìm được người đàn ông mình yêu đến cuối cuộc đời, không có lý do gì em tự tứơc đi của em quyền làm mẹ…

Em muốn sinh con trai, luôn luôn chỉ là con trai. Lúc nào cũng cần có bóng dáng của một người đàn ông trong nhà
Em không muốn sẽ sinh ra con gái, chẳng phải vì sợ con gái sẽ khổ. Em hòan tòan không khổ, chỉ có điều, em không muốn con gái mình nhạt nhẽo. Phụ nữ mà nhạt thì sống rất buồn, mà như em thì cuộc đời lắm khi không được bình yên, dù sự bình yên ấy là do chính mình lựa chọn…
Ừ, em muốn có con trai.

Để mỗi khi em bất an thế này, sẽ có một người đàn ông ôm em ngủ.
Hoàn toàn bình yên.

Cỏ pha lê

© 2009, nicky. All rights reserved.

Leave a Reply

Your email address will not be published.