Đợi Mưa

Chiều nay , từng hạt mưa như triệu triệu chiếc kim châm trong suốt khẽ đâm vào da thịt, chẳng đủ làm ai đau, chỉ len lỏi khắp mọi ngóc ngách của tâm hồn…
Đã lâu lắm rồi, những chộn rộn của công việc đã bứt tôi khỏi những lãng mạn của một thời vụng dại. Ngỡ ngàng tưởng đến giọt mưa xuân…Thuở ấy có người trong cơn mưa mùa xuân, mưa phùn chẳng đủ làm ứơt áo ai… Có người trong cơn mưa mùa hạ, ào ạt, giận dỗi làm ngập cả đường phố…Có người trong cơn mưa mùa thu, những cơn mưa trái mùa đến và đi không để lại lời chào…Chẳng bao giờ nhỏ tách khỏi những cơn mưa…. Ai cũng bước đi vội vã dưới mưa để mau mau tìm về một nơi ấm áp, nhỏ thì không, luôn tìm thấy sự ấm áp trong những cơn mưa, còn tôi thì lại đi tìm sự ấm áp bên nhỏ! Mỗi lần đi bên nhỏ, tôi cứ mong sao mưa đừng tạnh.
Nhưng có một chiều mưa, nhỏ đến ….với bên cạnh là một người xa lạ. Tôi cố nhoẻn miệng cười để nhỏ yên lòng quay bước khỏi cuộc đời tôi. Cơn mưa nào làm ướt bờ vai?
Mưa bay đi và vẫn luôn trở lại. Nhưng chẳng ai có thể trở lại như xưa !
Ai có thể đổ hết nắng mùa hạ? Và ai có thể vắt hết nước những cơn mưa?
Giữa những ngày nắng đổ lửa vẫn có một cơn mưa vô tình lạc qua. Và nhiều khi mưa giông chưa tạnh hẳn, nắng đã đột ngột ngời lên . Tựa như tình yêu, ngỡ đã có nhau, nào ngờ lại vuột khỏi tầm tay…
Tự an ủi mình rằng khi lòng mình đang nổi sóng thì có một kẻ khác đang bình yên. Và biết đâu lúc mình đang yên ả, lại có người trốn trong những cơn mưa để giấu đi những giọt nước mắt. Và lòng bỗng nhẹ tênh ! Con người ta có thể học cách tìm thấy bình yên từ những cơn mưa không ?
Trời vẫn mưa , chỉ có lời hẹn thề của một thời đã trôi theo những dòng nước uốn quanh trên phố hẹp. Biết bao giờ lại có những bàn tay ấm áp nắm lấy nhau……..

© 2008 – 2009, nicky. All rights reserved.

2 comments

  1. kis the rain Reply

    thật ra bài này ở trong tạp chí vtm lâu rồi mà cũng chả phải của bạn viết

Leave a Reply to Moonrise Cancel reply

Your email address will not be published.