Người ra đi…

 

21438664_16052006008

 

Nó nói lời chia tay với Công nhẹ bẫng, bình thản như một người làm thuê cần mẫn đã chán công việc đến tận đỉnh đầu và giờ nói xin thôi làm với ông chủ. Tất nhiên ít nhiều nó cũng đã suy tư sau bao đêm, nhưng nó không để lộ điều đó cho Công biết, nó luôn muốn chứng tỏ ta đây là người mạnh mẽ, quyết đoán…

Nó thấy mình tự do và vui thích hơn hẳn những ngày gần đây nó bên Công. Nó chán, nó thấy nhàm, quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là những lời ấy, hành động lãng mạn ấy và điều đặc biệt nó không thể chịu được đó là bản tính nhún nhường đến nhu nhược, hiền lành đến ngốc nghếch của Công. Chỉ một cái nhíu mày của nó khiến Công lúng túng, chỉ một câu nói gắt đã làm Công luống cuống và đơn giản như câu: “Em nghĩ mình không hợp nhau” cũng khiến Công lo sợ, thót tim. Hôm chia tay, Công đã khóc, tối về còn rủ lũ bạn trong ký túc đi uống rượu đến tận khuya, say bê bết… Biết chuyện, nó cười khẩy, cho rằng mình rời người con trai đa sầu, đa cảm ấy là đúng.
 

Nó sinh ra với một bản mệnh như của con trai, từ bé nó đã mạnh mẽ, không đến mức dữ dằn song có vẻ nó tạo cho mình một cá tính khá thu hút, sự thực là Công đã bị cuốn theo nó. Ban đầu nó cảm động vì tấm lòng của Công, tự hào khi có người quan tâm đến mình hay nói đúng hơn là hãnh diện với lũ bạn vì ta đây tương đối cao giá, bởi Công là một mẫu người đáng mơ ước của hội con gái điệu đà. Công lãng mạn, hiền lành và học giỏi. Nó điềm nhiên nhận sự chăm sóc chu đáo ấy tựa quyền lợi vốn có mà mình đáng được hưởng…

Con người ta khi quá hạnh phúc, không có nhiều thay đổi thì thường tự họ tạo ra các biến cố cho bản thân, càng yên ổn nó càng muốn gây hấn để Công phải chạy theo. Nó thấy vui khi mỗi ngày Công thêm nghe lời nó, rồi một ngày nó lại nhận ra, như thế thật tẻ ngắt. Cũng bởi bản chất của nó là phóng khoáng, tự do ưa khám phá. Theo nó, Công chỉ có bấy nhiêu thôi. Nó chẳng tiếc và đã quyết: Chia tay

Gần đây nó bỗng thấy gờn gợn, ganh ghét khi Công đã lấy lại được thăng bằng, tiếp tục là cậu sinh viên dẫn đầu lớp, bên cạnh có cô lớp phó mẫn cán vực dậy và vỗ về động viên. Sau, nó cũng không gây hấn hay để ý hai người đó nữa, bởi nó còn bận hẹn hò với một anh rất manly. Chiều chuộng nó song lại có phần bản lĩnh, chính kiến rõ ràng. Những yêu sách, đòi hỏi vô lý của nó bị anh bác ngay lập tức, ai như Công ngày nào, giá nó có đòi hái sao có khi cũng loay hoay tìm cách.

Anh nói, anh yêu cái cá tính thích độc lập, dám nói dám làm của nó. Anh trân trọng nó. Nó hạnh phúc, miên man nghĩ về tương lai tươi đẹp được sánh bước bên anh mỗi ngày. Thế nhưng, anh yêu nó không nhiều như nó nghĩ, đứa con gái dẫu mạnh mẽ song phần nữ tính đỏng đảnh trong tố chất, cần biết bao những buổi tối được dạo mát bên người mình yêu, được dẫn về ra mắt người thân, bạn bè… Anh thì không. Mỗi khi gọi điện anh nói đang gặp gỡ mấy đứa bạn, nó ngỏ ý muốn ra mắt, thì anh gạt ngay đi, yêu nhau bao lâu mà nó vẫn thấy như người ngoài cuộc.

Hôm nó về nhà, kỳ công, khệ nệ xách món đặc sản quê hương lên. Anh hờ hững liếc qua rồi “cứ để đó cho anh”. Nó tủi thân, tức tưởi chạy ra khỏi nhà, anh đang bận điện thoại không đuổi theo kịp… Nó không cần nên tạt vội vào con phố nhỏ yên bình ở gần, ngồi một mình và khóc khi nhớ lại ngày nó cũng mang món quà ấy đến cho Công nói mẹ gửi, Công hít hà rồi nhìn nó âu yếm nói cảm ơn người mang: “Cầm vàng mà lội qua sông, vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng”! Lúc đó nó không hiểu ý nghĩa câu ca dao lắm nhưng qua ánh mắt công nó biết, Công rất xúc động. Còn anh là người nó lựa chọn và trao gửi niềm tin lại không có được sự tinh tế kia. Nó thấy chênh vênh…

Nó bật khóc là lúc trên sân trường sao xác lá phượng rơi, nó thấy Công đang rón rén, khẽ khàng gỡ từng chiếc lá nhỏ xíu, vương trên tóc cô bạn lớp phó, rồi nhìn cô bạn với ánh mắt trìu mến ngày nào từng dành cho nó và giờ nó đang hằng mơ ước. Nó bỗng cảm nhận đậm nét hơn. Cô đơn không phải là không có ai bên cạnh. Cô đơn nhất là khi có người bước vào cuộc đời mình rồi lại ra đi. Chẳng thể trách được ai khi chính nó đã tự khoác lên mình sự cô đơn, trống trải ấy.
 

© 2009, nicky. All rights reserved.

Leave a Reply

Your email address will not be published.