Huyền Thoại Nhậu!

Sáng nay mình bỏ làm. Dậy truớc 6 giờ, nhưng đầu óc cứ quay cuồng, nhức đầu, khó chịu – tác dụng của “bia rượu” hùi đêm qua! Đói, ăn cơm tấm mà chẳng thấy ngon tí nào, ún coca mà cũng chẳng thấy ngon! Bực mình thiệt. Bỏ dỡ cơm lun, híc, còn miếng suờng chưa ăn hết mà ăn ko vô. 5 năm gòi, mình đụng chạm tới bia rượu. Cảm giác “vũ như cẩn”: chả ngon lành tí nào, vẫn là thức ún chua lè, đắng nghét, ún nhìu sẽ làm cho đầu óc choáng váng mụ mị đi, nói chung là ngu người đi đó. Thế mà vẫn phải uống, cuộc sống phức tạp nhỉ, rỏ ràng ko thích vẫn phải làm, lí do ko phức tạp cho lắm, bạn thân mình thích rủ đi nhậu! Mà nó rủ thì từ chối ko dc, khổ nhỉ? Phải chi bia ruợu nó chua như vị chua của nước ép hoa quả, nó đắng như vị đắng của cafe, thế thì suớng nhỉ? Hay nó hấp dẫn như vị coca, sting dâu nhỉ, ngọt ngọt thơm thơm . Vì thế, chưa bao giờ mình thích bia-rượu! Thực sự, tao ghét bia rượu, tao ghét sẵn trong tiềm thức rùi! Vì thế, hi vọng mọi người đừng mời tui cái thứ bia bọt đáng ghét đó. Ún nó vô chỉ ngu người, mất lí trí! Rồi hành động theo….rượu, rượu vào…”tục” ra, hành động theo lí lẽ của ma rượu, đánh mất bản chất! Điều này tui chứng kiến nhiều vô cùng nhiều. Thế mà nguời ta cứ thích ún bia rượu. Vui cũng ún – vui mà – “dzô 100% chúc mừng nào”…ác ác. Buồn mà – ún cho “quên sầu” ( ún cho xĩn đi ngủ đúng hơn chứ quên khỉ khô gì)….người ta có thể đưa ra 1001 lí do để mà ún ruợu. Sock! Ùh, cứ ún đi, “nốc” cho nhìu vô, sock, “hò”, xong ún tiếp…continued! Ún đi để rùi bụng đi truớc, người theo sau, đàn ông “trông” như đàn bà, đi đâu cũng vác cái “bầu” theo, đẹp nhỉ! Mặc kệ, người ta cứ ún, ún để cho người ta bít mình đàn ông mà ( chả hiểu bia ruợu có liên quan gì đến đàn ông nữa). Đâu chỉ đàn ông, xưa rùi diễm, đàn ông ún dc, đàn bà tại sao ko? Hiện đại rùi mà, nam nữ bình đẳng mà, anh 1 ly, em 1 ly, zô zô number 1. Hết chai này đến chai khác, hết két này tới két khác…ún đến khi nào ko thể nốc thêm tí nào nữa ( còn bụng đâu mà nốc, bao tử người mà tuởng bao tử heo hay sao) người ta mới chịu từ giả cuộc chơi. Đi đâu cũng thấy quán nhậu, lời quá mà ngu gì ko kinh doanh ăn nhậu, chẳng cần nhìu vốn, chỉ cần có bia ruợu là có khách. “Mồi” thì ui thui đủ thứ trên đời, cứ cái gì kiu = con, = cây là có thể xơi tuốt! Không tin à, để tui kể sơ sơ cho nghe nhá. Từ chó => mèo, từ chim => rắn, chuột, sâu bọ, bò cạp, thằn lằn, tắc kè…. ko con nào mà ko trở thành mồi dc hết :). Cứ tin rằng ruợu vào là xơi tuốt. Và chủ thì chỉ việc “chém” bợm vào tiền “mồi”, đảm bảo lời khẳm. “Mồi” càng độc thì giá cũng “độc” theo, có tiền là mún nhậu kiểu nào có kiểu đó. Người ta nói còn trẻ ko ăn nhậu là phí cả đời chứ chẳng thấy ai nói phí cả đời để ăn nhậu hết! Khó hiểu. Nhưng tớ chắc rằng mô hình kinh doanh ăn nhậu luôn là mô hình kinh doanh thời thuợng và hái ra tiền đó. Nhậu…nhậu nữa…nhậu mãi…nhậu cho đến khi nào chính phủ cấm nhậu thì thui.

P/S: nảy giờ mình viết chơi thui chứ ăn nhậu ko tốt đâu nhé. Bà con click vào đây dể tham khảo tác hại của bia rượu nhé. Hôm nay sn thằng Hô, tao tặng mài cái entry đọc thư giản chơi

CHỨNG NGHIỆN RƯỢU

© 2007 – 2009, nicky. All rights reserved.

9 comments

  1. Ny Reply

    póc tem này….cái title là “Huyền thoại rượu” mà seo để hình Heineken dzị…:P

  2. nicky Reply

    @Danie: em định giết anh hả?
    @Cre: rùi, gặp cao thủ gòi 😀
    @peNa: anh ngoan mừ, ko có hư đâu ;))

Leave a Reply

Your email address will not be published.