Chia tay mới biết yêu anh nhiều

chiatay1

Kể từ ngày chia tay Tuấn , Trân mới biết mình yêu anh ấy nhiều đến mức nào. Ngày ngày cô vẫn đi qua con đường đó, nơi anh làm việc, nhưng có lẽ là duyên số mỗi lần thấp thoáng bóng Trân, Tuấn đều lẫn tránh, anh nào biết nơi đó có người đang rơi lệ vì anh 

………

Họ quen nhau trên một trang vietfun, họ biết nhau và yêu nhau trong mùa xuân 2007 ! Tình yêu đến với họ chớp nhoáng .Tuấn luôn dành cho Trân những tình cảm chân thành nhất, nhưng Tuấn đâu biết Trân đang đùa giỡn với mình 

Tuấn : một người đàn ông hiền hậu với tuổi đời 33, có công ăn việc làm hẳn hoi 
Trân : một cô bé tinh nghịch ,sự nghiệp chưa có mới chập chững thi tốt nghiệp Phổ Thông ! cô tròn 18 tuổi 

Khi quen Tuấn, Trân ko hề nói thật tuổi của mình cho Tuấn nghe, luôn xây cho Tuấn một khung trời ảo mộng! Có thể nói quen Tuấn , Trân chỉ có 1 cái lợi đó là Tiền và Tiền !!

Anh đòi xuống nhà hỏi Trân làm vợ, Trân đều tìm cách lẫn trách, ngày hẹn hò với nhau Trân cho anh ” leo cây ” ANh khóc ngay mùng 4 tết ,anh thề không tha thứ cho Trân 

Để rồi được vài hôm hay tin Trân ốm, anh lại ôm hoa đến dỗ dành cô nàng .Tình yêu là thế … nó cứ như trò cút bắt cho đến 1 ngày ..

– Trân à! Có phải em đang giấu anh điều gì ko ? Tuấn hỏi 

-Làm gì có hả anh ,sao anh hỏi em vậy ?

-Không có sao mỗi lần anh muốn gặp gia đình em,em điều có lí dó để trốn tránh ? ANh muốn đến chỗ em làm em điều từ chối ? Tuấn gặng hỏi 
– Em …. Trân ngập ngừng
– Nếu em ko yêu em, xin em hãy để anh được đi, đừng đối xử với anh như thế, anh đã biết em gạt anh, anh cũng cố gắng đợi chờ chính miệng em nói ra , cớ sao em lại vậy ? Tuấn nghẹn ngào 

– Em ko cố ý, tại vì em quá yêu anh thôi .

– Yêu anh mà đối xử với anh thế sao em ? em tàn nhẫn lắm ,anh đâu tiếc thứ gì với em ,anh chỉ cầu xin em hiểu được tình anh thôi .

-Em …. em ko thể nói được anh à, anh tha lỗi cho em đi .Trân vừa nói vừa khóc

– Không em à! Anh lớn rồi,anh cần 1 mái ấm gia đình, nếu em bảo em yêu anh thì em hãy nói sự thật đi,anh muốn em thừa nhận !!

– Em phải làm sao đây ? em biết em sai nhưng em ko muốn mất anh, em cũng thừa biết em mà nói ra hết thì anh sẽ ra đi …

– Chuyện gì cũng có hồi kết thúc và cũng có kết quả của nó, anh ko biết sao thông cảm được cho em ? Em nói đi ! Em hãy nói đi ..

-Được rồi ,em sẽ nói ,em chỉ mới 18 tuổi ..anh hài lòng chưa ? em vẫn còn đi học vẫn chưa làm gì hết,những ngày tháng qua em gạt anh để lấy Tiền thôi ..

Trời đất giờ đây cứ như sụp đổ hoàn thành trong Tuấn , anh ko biết chấp nhận thế nào bởi vì thật sự anh chưa biết gì cả …Anh vẫn yêu Trân một cách cuồng nhiệt, nhưng phải làm sao chấp nhận sự giả dối trong tình yêu ?
Những ngày tháng qua, anh đã biết Trân ko chỉ quen một mình anh ,mà còn với nhiều người ..
Trái tim anh dường như ngừng đập .. Trân nói Trân quen anh vì Tiền .

Tuấn bỏ ra ngoài, Tuấn lặng lẽ ra đi để lại một sự đau đớn cho Trân .

…..
Ngày nào Trân cũng chờ nick makimchau sáng , ngày nào Trân cũng chúc Tuấn ngủ ngon và một ngày đẹp mới bằng sms và yahoo chat!! Nick ấy ko bao giờ sáng , tin nhắn ấy ko bao giờ được hồi âm

Trân đang gặm nhắm nỗi buồn vì Tuấn ,Trân đã thua trong chính cuộc chơi của mình!! Cô đã thật sự biết mình yêu Tuấn một tình yêu say đắm … nhưng đã quá muộn rồi ..


300 ngày trôi qua ..
” chúc anh một năm mới tràn đầy hạnh phúc anh nhé “! sms được gửi đến số điện thoại quen thuộc . Bỗng dưng chuông điện thoại đổ làm Trân giật mình 
Đúng rồi! số điện thoại đó, số điện thoại của Tuấn, Trân muốn nghe lắm nhưng không dám ..
Một cuộc gọi nhỡ
Hai cuộc gọi nhỡ ..
Ba
Bốn 

Đến lần thứ 5 Trân bắt máy 
“Alo!” Trân đáp nhỏ nhẹ 
đầu dây bên kia với giọng quen thuộc của 300 ngày qua ” Xin hỏi ,ai mới gửi tin nhắn chúc mừng đấy ạ ” 

“Anh ko cần biết,anh chỉ hiểu là có 1 người vẫn quan tâm anh ” Trân nói

“Em ở sadec phải không ? anh biết là em,em ko cần nói dối anh đâu ?! sao rồi năm nay ăn tết lớn không ?” 
“Em vẫn bình thường anh à, mà anh biết em là ai sao ?” Trân ngạc nhiên 

“Sao anh quên được hả em ?! em là người đã cướp mất trái tim anh ” Tuấn trả lời ” Em học hành thế nào ? tốt không ?”

“em vẫn ổn anh à, anh sao rồi có vợ con gì chưa ? “! Trân hỏi 

“Anh có vợ rồi em à,vợ anh mang thai 3 tháng ” Tuấn cười ,anh đâu biết đầu dây bên kia có người đang khóc 

“Vậy em chúc mừng anh nhé , hạnh phúc rồi hen ”

“Em thì sao chồng con gì chưa ? ” 

“Chưa anh à, em vẫn chưa nghĩ đến !, thôi chúc anh năm mới an khang thịnh vượng,chào anh nhé ” Trân cúp máy ..

Thôi! Thôi hết rồi, người ta đã có vợ đâu còn nghĩ đến mình ,chỉ tại mình mà ra hết … Trách ai đây hả Trân ? Trân nhủ thầm 

Một tình yêu giả dối để đổi lấy người đâu chính là Trân , liệu có đáng ? một tình yêu chêch lệch về tuổi tác cũng khiến cho đôi bên tan vỡ ..

Đêm đó pháo hoa nổ ngộp trời , trong căn phòng nhỏ có một cô bé 19 tuổi đang khóc trong đau thương 

..
Một tuần sau Trân nhận được 1 lá thư vô danh không tên tuổi …được gửi lên diển đàn cô tham gia ..

*******************************************************************
Cảm ơn em vì tình yêu em giành cho anh một năm về trước, cảm ơn em vì nỗi đau em đã giành cho anh không nguôi ngoai!       

Cảm ơn em nhiều thứ lắm em ơi! Nhưng anh không thể nào viết thành văn ra hết bởi vì anh rất dở viết lách ,anh cũng không thể hát cho em nghe vì anh biết mình hát không giỏi 

Anh chỉ biết vào HHT tìm em! Lần đầu tiên anh đăng kí cho mình một tài khoản , lần đầu tiên anh tìm tên em trong hàng ngàn tên ở HHT này !! Anh không biết mình đang làm gì, anh không hiểu mình có làm tổn thương em không , nhưng dù sao anh cũng chỉ muốn nói “Tình cảm , tình yêu của anh đã bị em lấy mất hết rồi , giờ anh ở với cô ấy cũng như bổn phận “.Anh cũng đã lớn tuổi,anh phải lập gia đình thôi em à!Anh cũng cần có yêu thương !

Đừng vội trách anh sao quá biện luận, đừng vội trách anh sao quá vô tâm ,anh làm thế cũng vì em !!! Anh không thể đến với em bởi vì … tuổi tác … và cũng vì anh hận em !!

Yêu thì yêu nhưng đau thì vẫn đau
Anh hận em đã cho anh yêu một bóng hình khác,anh hận em vì em đã gạt anh hết lần này đến lần khác

Anh ngốc nghếch, ngây ngô tin em để rồi lại tha thứ cho em … nhưng cuối cùng anh vẫn không vượt qua được ranh giới của tuổi tác .. bởi vì anh sợ làm uổng phí tuổi thanh xuân của em !! Em yêu à!!
Anh năm nay 35 tuổi rồi còn em chỉ là cô bé 20 ,chúng ta chêch lệch nhiều quá phải không em ? Liệu đi bên anh người ta sẽ nghĩ gì về em ? 
Rồi gia đình chúng ta nữa?! Em có hiểu điều này không em ? Anh cũng không thể chấp nhận được mỗi khi bên em, hình ảnh người nào đó cứ chập chờn vây lấy anh, nó làm cho tội lỗi của em trong anh khắc sâu hơn ,càng không tha thứ hơn! Sống như vậy ? anh biết sống làm sao ?

Ngày anh quay đi, anh biết em dõi mắt nhìn theo, anh không đành lòng nên anh tắt điện thoại , anh đã say đêm đó em à! anh sợ mình tỉnh lại nhớ về em !! Không có gì đáng sợ bằng nỗi nhớ em,lúc ăn, uống, ngủ ,nghĩ anh đều nghĩ về em 

Nhiều lúc muốn nhấc điện thoại khi em gọi nhưng anh không dám , anh sợ làm em khóc! 

Anh biết em vẫn đi ngang chỗ anh làm ,anh nhìn thấy em ,nhưng anh đành ngậm ngùi quay đi,em có biết nước mắt anh rơi không ? hay em chỉ biết trách anh vô tình ?!
Một năm quen nhau, anh lúc nào cũng quen cái cảm giác có em ” quấy rối ” ,Lắm lúc bực mình lắm vì anh là con trai mà không được tự do nhưng nghĩ lại cũng vì em quá yêu anh nên mới làm thế, mỉm cười và hạnh phúc !

Một ngày đầu khi xa em ..anh thao thức suốt đêm
Hai ngày trôi qua … anh bồi hồi trong dạ 
Ba ngày 
Bốn ngày 
… đối với anh dài hàng thế kỉ !! ANh biết làm sao hơn ,anh không thể yêu em được em ơi! Xin lỗi em nhiều lắm!! Anh lạnh nhạt với em, anh còn nặng lời nguyền rủa em .. vậy mà em không hận anh!! Em vẫn cứ như thế, vẫn nhắn tin chúc anh mỗi sáng , vẫn hôn anh vào mỗi tối … Em làm anh đau!

Một năm xa em,anh biết em lớn nhiều lắm rồi, và anh cũng thừa biết em vẫn là em của ngày xưa, vẫn yêu mưa,vẫn online nghe nhạc, vẫn chờ nick anh sáng … vẫn trầm tư và khó tính !! Em đã không còn khóc nữa, em của anh đã lớn rồi , em bôn ba khắp nơi để kiếm đồng tiền trang trải cuộc sống!! Anh biết làm gì cho em ngoài việc vẫn đứng sau lưng làm thần hộ mệnh cho em!! Có lẽ, anh sẽ không bao giờ cho em biết điều đó đâu em nhỉ ?! Với anh, bây giờ em như đứa em gái của anh!! ANh vẫn thầm nhủ với mình điều đó nhưng sao trái tim anh nó lì lắm, nó phản đối không xem em là em gái mà cứ gọi là “Em yêu ” 

Anh khờ quá phải không em ?! Anh phải quay về với cuộc sống của mình thôi! bên anh vẫn còn gia đình,.anh đã lấy cô ấy thì bắt buộc anh phải có trách nhiệm , em đừng nhớ đến anh nữa em nhé! Hãy để anh làm tròn bổ phận chồng – cha của anh trong tương lai!!

Xóa nick, xóa số điện thoại của anh là vừa rồi cô bé ạ!! Anh chúc em luôn vững tin trong cuộc sống và rồi sẽ có người yêu em thật lòng! Em hãy tin điều đó em nhé!

Lần cuối cùng anh gọi em là “Em Yêu ”

Nụ hôn cuối cùng anh dành cho em T.A

Em hãy nhớ rằng , trái tim anh đã nằm ở chỗ em từ ngày anh nói yêu em!!

*******************************************************************

Tắt máy tính mà lòng cô trĩu nặng …Chia tay rồi mới biết yêu anh nhiều .đã quá muộn rồi anh ơi!

© 2009, nicky. All rights reserved.

Leave a Reply

Your email address will not be published.